Con nhói lòng, khi chiều nay cơn lũ tới
Nước dâng cao ngập trăng xóa ruông đồng
Những con đường phút chốc bỗng thành sông
Những mái nhà chìm trong lũ mênh mông
Chiều nay khi con nước về, lúa ngô chưa kịp gắt
Chiều nay khi con nước về, gà trâu chết hết rồi
Bao em thơ lạc giọng gọi cha trong lũ
Cha bỏ con rồi, con bơ vơ mồ côi
Miền Trung của tôi, chinh chiến đã qua rồi
Mà sao cái nghèo vẫn không xa
Thương quê mình, thương đứt ruột người ơi
Thương dân mình, những phận bèo nổi trôi
Miền Trung của tôi, đòn gánh hai vành nôi
Nắng hạn chưa qua, bão lũ lại kéo về
Nước vô tình hay người vô tâm xã lũ
......
Đăng nhận xét