Khi tui chưa đánh cấy thằng Mỵ thì:
Nghe đồn ngược đồn xuôi
Chớ thần sấm Mỵ ra đời
Chớ bay cho rách nón, rách tơi
Chơ bay cho gạy chọong (a) bể nồi
Dừ tui đánh cấy thằng Mỵ rồi
Tui nghị cũng nực cười
Chứ thần sấm Mỵ già đời
Chứ trôốc thì nậy hơn đuôi
Chui đàng mô cũng đạn
Trượt đằng nào cũng đạn
Quân dân mình (ơ) mạnh dạn
Nghếch nòng súng lên cao
Nhằm khi chúng bổ nhào
Đạn ta vây lưới lửa
Đạn ta rào ( a) lưới lửa.
Ngái ngôi chi mà nỏ chộ
Rồi bựa hâm sáu (à) tháng ba (26/3/1965)
Chứ hấn mò đến tỉnh nhà
Dân quân xạ Thạch Hòa ( Đại Nài).
Rồi khẩu súng trường đưa ra
Chờ đứng thẳng trựa đất nhà
Chứ nhắm thẳng trôốc ác quà
Bắn nhịp một, nhịp ba
Bắn cho bò trượt, rồi bò trà
Chứ một chiếc rồi hai, ba
Chứ thần đứt đuôi, gạy cánh
Thần troạc đầu (ơ )gạy cánh
Kỳ thằng tổng Giôn cứ nói thánh
Chết nết vẫn chưa thôi
Chứ bựa tháng bảy vừa rồi
Hắn mò đến Thạch Ngọc nhà tui
Chứ vác lửa cháy trên trời
Chứ lửa cứ rừng rực đằng đuôi
Chứ mõm thì vểnh lên trời
Chứ bay một đoạn ôi thôi!
Chứ thần chui ngay xuống rọong
Chứ thần trượt nhào xuống rọong
Thằng phi công mấy lọong thọong
Trút cả áo lẫn miều
Hắn nhảy ẩu, mấy hắn nhảy liều
Hắn mấy bổ quàng rồi mấy bổ xiêu
Hắn mấy lăn ra giữa bại
Hắn rớt tòm (ơ ơ) giữa bại
Mấy quỷ thần còn lại
Cứ lồng lộn trên trời
Dưới dân chúng reo cười
Thằng giặc Mỵ đi đời
Chết nhăn răng ra đó
Nằm chỏng quèo ra đó
Chiếc AD sừng sộ
Lao xuống trựa chiến trường
Dân quân ở địa phương
Chớ bắn mấy phát súng trường
Chớ nổ một cái kêu "đoàng"
Chớ tàu bén lửa tiền quan
Thần khiếp đảm kinh hoàng
Vội tháo thân ra biển
Chớ vội chạy vù ra biển
Kể ra còn lắm chuyện
Xin nhắn xóm nhắn làng
Nhắn kẻ lại người sang
Chứ đừng có nghe dại đồn thàm
Súng lên đạn sẵn sàng
Chớ hầm đào dọc, đào ngang
Dù quỷ trời gầm vang
Dù thần sấm bay quàng
Cụng thua ta hết cả
Thua dân mình hết cả
Thần sấm kia cụng ngạ
Mà quỷ trời nó cụng nhào
Dù bay thấp bay cao
Dù bổ thẳng bổ nhào
Nhớ cảnh giác đề cao
Ra trựa hố thông hào
Thì có chi mô mà đáng sợ
Thằng Mỵ nỏ có chi đáng sợ
Đăng nhận xét