HÀ TĨNH MÌNH ƠI…
Trung thu trăng ướt não nề
Gió mưa thổi bạt lời thề trăng treo.
Cành tre nghiêng ngã mái chèo
Chìm trong câu ví bơi theo với người.
Áo tơi mẹ đã cất rồi
Thương đây, giận đó, tình rơi đồng làng.
Cái thời cá gỗ cha mang
Quảy bồ, đóng cối lang thang xứ người,
Cầu Nghèn, Ngàn Phố, xóm Voi,
Nước trong Đức Thọ, ngọt bùi Cu đơ.
Hôm nay Vũng ÁNG ngập bờ
Thuyền treo, lưới gác, vật vờ phi lao,
Thảm thương cá chết sóng trào
Ngư dân ngồi hát nghêu ngao giải sầu
Biết gì trong cuộc bể dâu
“ Cá hay là thép” mà đau lòng người!
Ai về Hà Tĩnh mình ơi
Lầu Ngưng Bích mọc khắp nơi Xuân Thành,
Chợ tình sớm tối Kỳ Anh
Nhìn đâu cũng thấy Sở Khanh, Tú Bà.
Ai về Hà Tĩnh quê choa
“Qua Đèo Ngang” bóng xế tà, cuốc kêu…
9/2016
HÀ BÌNH MINH
Đăng nhận xét