RĂNG ANH NỎ VỀ
Anh nỏ về để em buồn, em héo
Răng anh quên lối nhỏ, đường làng
Chiều em ra ngóng trước con đê
Răng nỏ chộ anh về, anh ơi
Nhớ bữa nớ, anh đưa em ra rào
Nghe điệu ví giận rồi thương
Anh còn ngẹo em, giận em đó
Em hỏi vì mần răng, mần răng anh
Anh rằng em nghe hát mà quên anh ở bên
Anh ơi điệu ví quê mình nó hay đáo để, nó làm người ta say
Mời anh về xứ Nghệ, mời anh về
Ra sông Lam nghe điệu ví đò đưa
Rằng giận rằng thương mà bồi hồi xúc động tâm can
Quê ta chừ đạ đổi mới nhiều rồi
Nỏ có khoai sắn thay cơm nữa mô
Mà khoai sắn, tương nhút vào nhà hàng đó anh ơi
Mời anh về mà chộ mà coi
Rào Lam bắc cầu mới, đường ô tô vào tận gõ tận cươi
Răng mà ô tô lắm rứa nỏ biết, dân làm ăn giỏi lắm anh ơi
Cả làng như xí nghiệp, tiếng máy reo suốt ngày
Anh về mà coi mà chộ
Em nỏ dối anh mô, mời anh về
Chư đi mô xa ngái vẫn nhớ về quê ta
Răng anh nỏ về mà nghe điệu ví
Đăng nhận xét