Tôi trở về quê Hà Tĩnh
Xe đang bò trên đỉnh đèo Ngang
Đưa mắt tôi vội nhìn sang
Kỳ Anh về tối sáng trưng cả trời
Nhà cao khép kín khắp nơi
Không còn vắng vẻ ,một thời hoang vu
Không còn cá hát, Biển ru
Mà như một nỗi âm u chốn này
Ngỡ tôi chưa biết chưa hay
Biển như đang muốn , tỏ bày điều chi
Cá đang muốn nói câu gì
Người về cảm xúc, sầu bi cõi lòng
Thành phố bấy lâu thầm mong
Giờ đây chạm mặt biết bao đong đầy
Đây rồi cu đơ trưng bày
Nhà ai đang nấu mùi bay thơm lừng
Đi xa ai cũng mang theo
Món quà đặc sản quê nghèo nhà choa
Cu đơ có tiếng vang xa
Mọi miền đất nước cả ra nước ngoài
Hồng lĩnh trong sáng ban mai
Bếp ai nhóm lửa khói bay ngút ngàn
Núi Hồng nổi nhớ muôn vàn
Sông Lam điệu ví ngập tràn con tim
Ngược về Đường Tám đinh ninh
Chợ Hồng Lĩnh mới chuyển gin nhà rồi
Lòng như xúc động trong tôi
Cầu Trai vẫn đứng hai bên đôi bờ
Đức Thọ ơi... Quá bất ngờ !!
Trên đà đổi mới từng giờ đi lên
Làng xóm tình nghĩa chặt bền
Dù xa xôi mấy chẳng quên quê nhà
Lớn khôn cất bước đi ra
Vất vã , lăn lộn, bôn ba, lặn chìm
Hà Tĩnh, luôn ở trong tim
Hôm nay trở lại như chim về nguồn... /
Quang Tiến
Ngày 24/04/2017
Đăng nhận xét