Hồi nhỏ nhớ đi bắt toàn bị lừa. Thằng trước móc vô hang, xong giả nói "su quá tau khung móc được, mi móc ì". Hí hứng móc tay vô, lôi ra...cả một con tắn. Á,vờ làng. Khiếp ì.
Trời mưa, buồn buồn mời bà con ăn cộ sắn lọc chù đợ nhớ nhà.
(Nhớ nhít là trời mưa ngồi cắt sắn để loọc. Cắt trốc cắt khu, rẹch hai rẹch nựa là tước vỏ. Rửa qua, bỏ vô nồi bắc lìn bếp, xong là ngồi chờ để chén. Mà ăn nhiều quá, có mấy lần bị dại. Gớp, hần khổ thôi rồi )
__
- "Hu chuồn chuồn có cánh thì(tàu) bay/Có thằng kẹ trộm thò tay bắt chuồn".
- Mi cù im mồm i nựa khung nả, hằn mà bay tàu đấm chết
- Hù, hù, bay đi chuồn chuồn ơi, hần bắt mi tề
Nhựng chú chuồn chuồn "huyền thoại" của tuội thơ, ợ mô rồi. Mấy đứa bạn thủa chưa mặc quần cù còn nhớ? Và cha ôi, trưa nắng lòi mắt lòi mụi mà kêu chắc đi thi bắt chuồn chuồn, rồi chít cánh đưa về nhà cho bay bên cạnh như thần Điêu của Dương Quá.=)).
Rồi chít khu chít đít nhét cấy đụt tre vô thả chù bay nựa chờ(tội). Hai cẳng nhón nhén như mèo, mò từ từ lại mấy cấy hàng rào bằng tre, có khi rình mại mà bắt khung được. Rứa mà cũng cứ thi chắc bắt cho bằng được.(Giờ nghị lại mà tội chuồn chuồn, về mà hở ra là mèo cắm, ga mổ, :( , )
- Mấy bạn hồi nớ cù hay bắt chuồn chuồn không? Nhựng tuội thơ dự dội, :)
___
tui #culu #cùlú
Đăng nhận xét