NguoiKyAnh - TUỔI THƠ TÔI !
Tuổi thơ tôi ,lớn lên cùng nghèo đói
Mới lên mười ,đành bỏ học dở dang
Kém thua xa ,những đứa bạn trong làng
Cứ mơ mộng ,được giàu sang no ấm
Nhưng số nghèo ,hình như đã ngấm
Và theo tôi ,suốt mấy chục năm qua
Cứ bám hoài ,bám mãi không tha
Nên tôi quyết ,đi xa làm kinh tế
Dù đi mô ,chân trời hay góc bể
Tuổi thơ tôi ,cũng không thể nào quên
Bởi quê hương ,là hạnh phúc êm đềm
Là sữa mẹ ,ngọt ngào nuôi tôi lớn
Tình nghĩa xóm làng ,chỉ có một không hai ...
Tuổi thơ tôi, lớn lên đi mót khoai
Gặp có ngài,trặc ngọn cả hàng dài
Họ bới kỹ ,không sót cho một củ
Cuốc còng lưng ,nghĩ răng mình đã khổ
Miệng lầm bầm ,nhà ni kẹt rứa tê
Bụng đói, mắt hoa ,vác cào cạu ra về
Kể với mẹ ,bữa ni đen đã khiếp
Rồi ngày mai ,cứ rứa là đi tiếp
May mắn ,gặp ngài tốt bụng họ cho
Một cạu đầy ,về là được ăn no
Miếng khi đói ,gói khi no là rứa
Từ lúc đó ,trong tâm tôi tự hứa
Chăm chỉ mần,vất vả cũng vượt qua
Giờ đây tôi ,đã đến tuổi mần bà
Vẫn nhớ mãi ,ngày xa xưa đói khổ
Khắc trong tâm ,nhữngngài thương khi đó
Mong về còn ,gặp họ để tạ ơn .
Tai pei 19/8/2017
Trần Bé Hồng
-----
Đăng nhận xét