Halloween Costume ideas 2015
tháng 10 2015
Afamily An ninh - trật tự An Ninh Thủ Đô Ảnh Đẹp Ăn Ngon Âm Nhạc Ẩm Thực Báo Chí Báo Công An Nhân Dân Báo Dân Sinh Báo Đất Việt Báo Giao Thông Báo Hà Tĩnh Báo Mới Báo Nông Nghiệp Báo Tiền Phong Báo Tin Tức Báo Tuổi Trẻ BBC Bí Quyết Bí Quyết Khỏe Và Đẹp Biển Chết Biển Đông Biển Kỳ Anh Biển Vũng Áng Bizlive Bói Vui bóng đá Bùi Mạnh Hùng Cá Chết Cá Gỗ Cafebiz CafeF Cafekubua Cảm Xúc Cảm Xúc Kỳ Anh Cao Quang Vinh Chăm Sóc Da Châu Á Chia Sẻ Chiến Tranh Chính Trị Chợ Kỳ Anh Công An Kỳ Anh Cộng Đồng Mạng Công Nghệ Cù Lú Cung Hoàng Đạo Cuộc Sống Cư Dân Mạng danviet.vn Dạy Con Dân Ca Nghệ Tĩnh Dân ca Ví giặm Dân Trí Diễn Đàn Diễn Đàn - Chia Sẻ Dinh Dưỡng Du Học Du Lịch Đại Kỷ Nguyên Đàn Ồng Đảo Sơn Dương Đặc Sản Kỳ Anh Đèo Ngang Đẹp Đẹp + Đẹp Mãi Kỳ Anh Địa Danh Kỳ Anh Điện Ảnh Đọc & Suy Ngẫm Đông Yên Đời Sống Eva Facebook Formosa Genk Gia Đình Giadinh.net Giải Trí Giáo Dục Giáo dục Kỳ Anh Giáo Dục Việt Nam Giao Thông Giới Tính Giới Trẻ Góc Chuyên Gia Góc Con Gái Góc Của Nàng Góc Nhìn Gương mặt Kỳ Anh Gương Mặt Trẻ Hà Chương Hà Tĩnh Hạnh Phúc Hay Hẹn Hò Hoa Hậu Hoành Sơn How To Hội Đồng Hương Kỳ Anh Hôn Nhân HUMANS OF KỲ ANH Huyện Kỳ Anh Infonet iSenpai Japan Times Kênh 14 Khám Phá Khoa Học Khoẻ Khỏe+ Khu KT Vũng Áng Kĩ Năng Mềm Kiến Thức Kinh Doanh Kinh Tế Kỳ Bắc Kỳ Giang Kỳ Hà Kỳ Hoa Kỳ Hợp Kỳ Khang Kỳ Lạc Kỳ Lâm Kỳ Lợi Kỳ Nam Kỳ Phong Kỳ Phương Kỳ Sơn ký sự pháp đình Kỳ Tân Kỳ Thư Kỳ Thượng Kỳ Trinh Kỳ Văn Kỳ Xuân Làm Đẹp Làm Giàu Làng Nghề Lao Động Lê Quyết Diễn Lịch sử Mai Phương Mạng Xã Hội Mầm Nhỏ Mẹ - Con Menzine Mẹo Chữa Bệnh Món Ăn & Sức Khỏe Môi Trường Mới Lạ Mùa Đông Mực nháy Nghệ Sĩ Nghiên Cứu Lịch Sử Ngô Sỹ Ngọc Ngôi sao Nguyễn Ngọc Anh Nguyễn Tiến Chưởng Nguyễn Xuân Lộc Ngư Dân Kỳ Anh Người Đô Thị Người Đưa Tin Người Kỳ Anh Người Lao Động Nhà Quản Lý Nhạc Biển Chết Nhạc Kỳ Anh Nhật Bản Nhịp Sống Trẻ Nikkei Asian Review Ô Tô Phan Đình Hoàng Quảng Phan Quang Phóng Pháp Luật Pháp Luật TP HCM Phim phong cách Phố Voi Phụ Nữ Phụ Nữ & Gia Đình Phụ Nữ Sức Khỏe Phường Kỳ Thịnh Qua Đèo Ngang Quan Hệ Quốc Tế Quang Tiến Quân Sự Quê Choa Xấu Xí Quốc Tế Rong Rêu (Võ Xuân Tùng) Rôn Vinh Sách Hay sáng tạo saostar Sex SGGP Online Soha Sống Sống Khỏe Sông Quyền Suy Ngẫm Sức Khỏe Sức Khỏe - Y Tế Sức Khỏe & Đời Sống Tạp chí Phái Đẹp ELLE Tạp Chí Sức Khỏe Tâm Sự Tết Quê Thành Công Thanh Niên Thanh Niên Online Theleader Thế Giới Thể Thao Thể Thao Văn Hóa Thị xã Kỳ Anh Thông Tấn Xã Việt Nam Thông Tin Từ Thiện Thơ Biển Chết Thơ Quê Hương Thời Báo Kinh Tế Sài Gòn Thời Sự Thời Trang Thương Về Miền Trung Tia Sáng Tiến Điển Tiền Phong Tiếng Nghệ Tĩnh Tín ngưỡng Tin Tức Tin Tức Kỳ Anh Tinh Hoa Tình Yêu Tóc Tôn Giáo Trần Hồng Quân Trần Khánh Cẩm Trần Xuân Tiến Tri Thức Trẻ Trí Thức Trẻ Tri Thức Việt Nam Trung Quốc Truyện - Bút Ký ... Trường Cấp III Kỳ Anh Trường THPT Nguyễn Huệ Tuổi Trẻ Tuổi Trẻ Online Tuyển Sinh Tư Liệu Tư Liệu - Tra Cứu Ung Thư Văn Hóa Văn Hoá Truyền Thống Video Video - Ảnh Video Sức Khỏe Vietfuture Vietnamfinance Vietnamnet VietQ VnEconomy VnExpress Võ Tú Võ Xuân Hùng VOV Vov.vn VTC News VTV Xã Hội XKLĐ Y Học Cổ Truyền Y học thường thức Y Tế Yêu Zing

Công nhận phụ nữ VN khờ khạo và dễ bị dụ thiệt. Hằng năm cứ vào ngày 8/3 là các bà các cô cứ tí ta tí tởn lên. Hồi tui còn ở bên Âu châu tui mới biết cái gọi là ngày quốc tế phụ nữ này thực ra chỉ các nước Liên Xô cũ và các nước Đông Âu trước đây là có tổ chức thôi (trước đây thôi nha) còn cái tụi giẫy chết tụi nó không quan tâm đến ngày này. Đơn giản là tụi nó nói ở đây thì ngày nào cũng là ngày của mấy bà hết. Tụi Tây còn nói với tui là cho mấy bà 1 ngày mấy bả không có chịu đâu, mấy bả muốn 365 ngày luôn. Mà thiệt vậy, theo thứ tự ưu tiên thì đàn ông xếp thứ 4 sau con nít, đàn bà và ... con chó! Bởi vậy tui đâu có dại gì ra nước ngoài sinh sống, ở VN tui còn 364 ngày, í quên còn 363 thôi, mất thêm 1 ngày 20/10 rồi.
NewVnNews-Tan man Phu-nu-Viet-Nam-kho-khao-va-de-bi-du-thiet
Viết nhân ngày thành lập Hội Phụ nữ Việt Nam 20/10.
Nhớ lúc còn bên Thái Lan, khi tui nói tuổi hưu trí của VN là 60 với đàn ông và 55 với phụ nữ thì bà bác sĩ Thái la lên 1 cách giận dữ "unfair" Tui giải thích cho bà là chính phủ nước tui thương phụ nữ cực khổ nên cho họ nghỉ sớm, bà ta vẫn không chịu và còn nói nếu như nước mầy thương phụ nữ thiệt thì cho họ quyền lựa chon 55 hay 60, chứ như vậy là ép chứ thương gì? Do bất đồng ngôn ngữ và vốn tiếng Anh ít ỏi của mình nên tui không tranh luận tiếp. Sau này đọc mấy công văn tuyển sinh tui thấy bà này nói đúng. Tất cả công văn tuyển sinh đều trừ phụ nữ 5 tuổi, trong khi họ còn phải sinh và chăm sóc con, như vậy làm giới hạn khả năng thăng tiến của họ. Bây giờ tui tập cho mụ vợ tui không còn vui mừng khi đến ngày 8/3 nữa bằng cách nói là: "với anh thì ngày nào cũng là ngày 8/3 hết em yêu à" . Vậy là khỏi tốn tiền mua bông cho bả (mà bông ngày đó mắc lắm đó) Khà khà tiết kiệm được 1 số tiền nho nhỏ.

Hồi ở Bỉ tui có quen 1 em làm cảnh sát, nó nói bên này anh mà tát con vợ anh 1 cái (có dấu vết bạo hành) cô vợ điện thoại kêu cảnh sát tới là còng anh đưa về đồn liền. Nếu con vợ thương tình thì nó lái xe đi theo rồi đợi cảnh sát lập biên bản xong nó ký giấy bảo lãnh và chở về nhà lại, nếu không thì chịu khó ngủ 1 đêm ở đồn nha, nếu đây là lần 2, nó có quyền yêu cầu cảnh sát được cách ly với chồng thì ông chồng chịu khó kiếm nhà khác mà ở chờ đến ngày ra tòa. Bên đó họ bảo vệ phụ nữ bằng hành động chứ không bằng khẩu hiệu đâu. 


Hôm trước đi đường thấy mấy cái banner treo trên đường kêu gọi phụ nữ hãy liên hệ với ủy ban bảo vệ quyền phụ nữ khi bị bạo lực gia đình tui thấy kỳ quá, tại sao không điện thoại cho công an? Tui thấy báo đăng có người bị chồng đánh đập dữ quá, ra Công an xã thưa, công an nói đây là chuyện gia đình rồi cho về nhà, ui cha bà vợ bị đánh tiếp (vì cái tội dám đi thưa công an khi bị đánh) đến nỗi bà ấy phải bỏ nhà đi.


Tôn vinh phụ nữ và bình đẳng giới không chỉ là 2 ngày tặng bông hay những khẩu hiệu mà là những hành động cụ thể.

Đàn ông thường chạy theo những thứ xa xỉ mà bỏ quên đi người yêu thương họ thực sự. Cũng giống như đàn bà chỉ vì muốn bắt kịp người đàn ông hờ hững mà vô tâm làm tổn thương những người luôn bên cạnh mình. Hãy sống và làm đẹp cho chính mình, hơn nữa bạn đừng nên làm đau những người luôn bên cạnh quan tâm bạn, biết đâu đấy mới thực sự là một tình yêu đích thực mà bạn tìm kiếm lâu nay. Tôi tin: người đàn ông đó sẽ "tình nguyện" đưa hai tay để bạn trói và dẫn đi quanh các con phố, làm vệ sĩ không cần hưởng một xu lương nào,bảo vệ bạn đến cuối cuộc đời.

Chính vì vậy, không có đàn ông vô tâm chỉ có đàn bà quá khờ khạo...

Đã qua rồi cái thời phụ nữ ngoan ngoãn và khờ khạo được cánh đàn ông tôn vinh là "nữ hoàng hậu phương". Giờ đây họ kháo nhau, phụ nữ thông minh mới là hậu phương vững chắc, bởi thời buổi này không thể chỉ dựa vào mỗi vào cái đầu của đàn ông mà rất cần thêm bộ não của phụ nữ hỗ trợ từ nhà đến công ty. Đặc biệt, phụ nữ thông minh mới có khả năng ban phát cuộc sống thú vị.

Và thời kỳ phụ nữ thông minh lên ngôi. Slogan "Thông minh = Quyến rũ" trở nên phổ biến, những phụ nữ "độc lập – tự tin – thông minh" bỗng hóa thành hàng "hot".

Sống với phụ nữ thông minh, đàn ông mới thấy mình thật giá trị, bởi họ không đòi hỏi đàn ông phải chăm sóc, chiều chuộng như đứa trẻ lên 3. Phụ nữ thông minh thú vị bởi nàng chẳng bao giờ đặt áp lực tài chính lên đàn ông, phụ nữ thông minh hấp dẫn bởi nàng không van xin tình yêu. Nàng không quỵ lụy hay chèo kéo khi cuộc tình chấm dứt. Nàng cũng không dùng nước mắt, không đem pháp lý hay trách nhiệm ra làm cái thòng lòng giữ đàn ông ở lại. Tuyệt không nào, đừng khờ khạo nữa nhé những cô gái Việt Nam xinh đẹp.


“Không có nghề nào đẹp đẽ và cao quý như giáo dục nhưng giáo dục Kỳ Anh- Hà Tĩnh đã giáng một đòn quá đau vào chúng tôi”.
Đó là những lời gan ruột mà cô giáo Trần Thị Hồng, sinh năm 1980, ở thôn Đồng Phú, xã Kỳ Đồng, huyện Kỳ Anh, Hà Tĩnh gửi Bộ trưởng Bộ Nội Vụ. Dù đang mang thai ở tháng thứ 8, cô Hồng vẫn cùng với một số đồng nghiệp, vượt 400 cây số từ Kỳ Anh ra Hà Nội để kêu cứu về việc họ bỗng dưng bị một số lãnh đạo huyện Kỳ Anh cắt hợp đồng dạy học tại chính ngôi trường mà họ gắn bó gần 10 năm.


Vụ 214 giáo viên bị sa thải: "Ngành giáo dục đã để họ rơi vào bi kịch"

 “Đừng nghĩ chấm dứt hợp đồng lao động đối với một cô giáo là đơn giản chỉ là tờ giấy trắng mực đen ai đó đặt bút ký là xong. Đằng sau đó là những hệ lụy khủng khiếp. Thử nhân lên với con số 214 giáo viên thì tưởng tượng những hệ lụy đó càng đau lòng biết bao”, Luật sư Trần Đình Triển nêu ý kiến.

Như báo Gia đình Việt Nam đã đưa tin, do bức xúc trước quyết định cắt hợp đồng giảng dạy của lãnh đạo huyện Kỳ Anh và sau nhiều lần làm việc bất thành với lãnh đạo tỉnh Hà Tĩnh, đại diện của 214 giáo viên đã ra Hà Nội để kêu cứu báo chí, đài truyền hình, Bộ Nội Vụ, mong có được một lời giải đáp và một giải pháp tốt nhất để cứu vãn sự nghiệp của họ.

Mặc dù hầu hết trong số họ đều gặp nhiều vấn đề về sức khỏe nhưng tất cả đều cố gắng vượt qua nỗi đau cả thể xác lẫn tinh thần với một quyết tâm tìm kiếm một câu trả lời thỏa đáng cho những bất công mà họ đang phải gánh chịu. Một cô giáo mang bầu ở tháng thứ 8, một cô giáo phải mang cả con nhỏ đi cùng vì không thể gửi cho ai, số còn lại đều không quen với việc đi xe ô tô vượt cả chặng đường 400 cây số và những ngày lang thang vạ vật ở các vỉa hè khói bụi của Hà Nội.

Chịu đựng sống những ngày vạ vật, vượt qua nỗi đau thể xác và tâm hồn để gõ cửa các cơ quan chức năng cấp cao nhất, những giáo viên này liệu có cơ hội để trở lại nghề đưa đò như họ mong mỏi?

Xung quanh sự việc này, PV Báo Gia đình Việt Nam đã có cuộc trao đổi với Luật sư Trần Đình Triển - Trưởng Văn phòng Luật sư Vì Dân.

Thưa luật sư, mới đây sự việc 214 giáo viên ở huyện Kỳ Anh, Hà Tĩnh bất ngờ bị sa thải cũng khiến dư luận hoang mang. So với vụ việc của 185 giáo viên mầm non Sóc Sơn, Hà Nội, ông đánh giá thế nào về sự việc này?

Vấn đề liên quan đến giáo dục trong thời gian gần đây nổi cộm lên ở hai địa phương là Sóc Sơn, Hà Nội và Kỳ Anh, Hà Tĩnh. Cùng một hiện tượng giống nhau là bất ngờ bị sa thải nhưng cách giải quyết của Ủy ban nhân dân ở mỗi địa phương lại khác nhau. Qua nghiên cứu hồ sơ, tôi thấy ở Kỳ Anh, họ ký hợp đồng thời hạn một năm, sau đó cứ gia hạn tiếp và thậm chí cuối cùng là gia hạn hợp đồng ký trong 3 năm.

Ở Kỳ Anh, trình độ giáo viên rất đáng ca ngợi. Đa số họ đều tốt nghiệp đại học và trong bao nhiêu năm đứng lớp, dù hoạt động ở dạng giảng dạy hợp đồng nhưng  kết quả giảng dạy, lao động, thi đua của họ rất tốt.

Việc một lúc sa thải 214 giáo viên như vậy theo ông có điều gì bất cập?

Tìm hiểu hồ sơ, tôi nhận thấy kết luận và quyết định chính sách của huyện Kỳ Anh đới với 214 giáo viên này là không đúng. Thậm chí trái với đường lối của Đảng và pháp luật Nhà nước ta là luôn chú trọng và không ngừng đáp ứng công ăn việc làm cho người dân. Đồng thời không ngừng nâng cao đời sống cho người lao động cũng như công dân nói chung ở các mặt về phương diện giải quyết việc làm, tiền lương, thưởng và các mặt đời sống xã hội, các chế độ bảo hiểm. Thế nhưng có một điều rất lạ là trong các hợp đồng mà lãnh đạo huyện Kỳ Anh ký với các giáo viên, có những người dạy trên 10 năm, hưởng 85 % lương nhưng lại không được giải quyết về vấn đề bảo hiểm xã hội. Điều này là trái với các quy định pháp luật.

Luật lao động quy định, hợp đồng được ký 3 lần thì phải chuyển sang dài hạn. Còn ở Kỳ Anh, có những giáo viên trong quá trình làm việc thời gian dù 3 năm hay 5 năm, mười năm, các cô vẫn chỉ được hưởng một mức lương đóng khung duy nhất, không được tăng lương, nâng bậc. Điều này, dưới góc độ về luật lao động chế độ tiền lương và luật bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế đều không đúng.


Sa thải bất cứ một lao động nào cũng là điều đáng tiếc, với một nghề cao quý như nghề giáo viên thì điều đó càng cay đắng, thưa ông?

Đúng vậy, việc xem xét, tuyển chọn trong ngành giáo dục cần hết sức cẩn trọng. Theo tôi, đây là một lực lượng lao động đặc biệt, họ giữ vai trò trồng người, chính họ là người dẫn dắt mầm mống tương lai, đào tạo những người kế nghiệp tương lai sự nghiệp cho đất nước vì thế những vấn đề liên quan đến họ cần được giải quyết thấu đáo, hợp lý. Nhà nước cần tạo điều kiện thuận lợi để cho họ thực hiện tốt nhất sự nghiệp trồng người. Thế nhưng những giáo viên ở huyện Kỳ Anh không những không được tạo điều kiện mà còn bị làm khó, bị từ chối.

Hợp đồng Ủy ban nhân dân huyện Kỳ Anh ký với các giáo viên này hoàn toàn sai so với những nguyên tắc cơ bản của luật giáo dục, viên chức và luật lao động.
Trong bộ luật lao động quy định rất rõ: Trường hợp doanh nghiệp hay người sử dụng lao động mà tổ chức đó bị giải thể, phá sản hay đổi mới cơ chế, yêu cầu cần thay đổi người lao động thì lúc đó mới được chấm dứt hợp đồng lao động đối với người lao động. Còn nếu nhu cầu  vẫn đang cần thì không được sa thải họ.

Theo thông tin được các giáo viên này cung cấp, sau khi có quyết định sa thải 214 giáo viên thuộc diện hợp đồng, huyện Kỳ Anh hiện nay đang thiếu rất nhiều giáo viên. Mà đã thiếu giáo viên thì họ phải được ưu tiên ký hợp đồng . Còn việc họ có đươcc biên chế hay không thì phải cần nhớ đến cơ quan chức năng bồi dưỡng, đào tạo mở các khóa thi biên chế. Nếu họ rơi thì lại phải ký tiếp hợp đồng.

12 năm nay, cô Nga chỉ nhận một mức lương đóng khung và không được đóng BHXH, không được tham gia Bảo hiểm Y tế

Có nhiều câu hỏi dư luận đặt ra về những vấn nạn tiêu cực trong giáo dục, ông nghĩ sao qua sự việc này?

Với quan niệm và quy định của pháp luật như vậy thì quyết định mới đây của UBND huyện Kỳ Anh đặt bút ký quyết định chấm dứt hợp đồng với 214 giáo viên là điều rất vô lý, gây bức xúc dư luận và khiến dư luận đặt ra nhiều câu hỏi.

Câu hỏi thứ nhất là khi giáo dục thiếu và cần họ thì dùng đến, còn khi không cần nữa thì sẵn sàng lập tức chấm dứt để lấy người khác. Hoán đổi này, một dấu hỏi về mặt phương diện xã hội, liệu có vấn đề tiêu cực gì ở đây không. Đấy là câu hỏi rất lớn.

Nghề nào nghiệp đấy, đối với các giáo viên, với thời gian giảng dạy 5, 10 năm họ có rất nhiều kinh nghiệm. Đó không chỉ là kinh nghiệm chuyên môn mà còn là kỹ năng sư phạm, giáo dục tâm lý trẻ rất tốt. Việc tuyển chọn những người mới, liệu có đủ khả năng, kinh nghiệm và hiệu quả giảng dạy như họ. Chắc chắn là rất khó. Với người mới, họ sẽ bắt đầu lại từ con số 0 và dĩ nhiên nền giáo dục Kỳ Anh cũng phải mất thời gian để tập huấn, đào tạo, rèn luyện họ.

Tôi lấy ví dụ như một cảnh sát khu vực, họ đã quen thuộc với địa bàn mà mình theo dõi hàng năm nay, nắm rõ hoàn cảnh, tình hình từng hộ dân. Việc đưa một cảnh sát mới về thay thế chắc chắn sẽ không làm tốt bằng người cũ. Ngành giáo viên cũng vậy, kinh nghiệm 5, 10 năm nghĩa là họ đã có thời gian để khắc phục những hạn chế, đã có những va vấp để đúc rút kinh nghiệm, đã có những cơ hội để phát hiện và phát huy được sở trường. Chắc chắn họ đã có những nền tảng vững chắc trong sự nghiệp giáo dục.

Là người theo sát sự việc của 185 giáo viên Sóc Sơn, ông đã chứng kiến những hệ lụy đáng tiếc nào của họ?

Xét về góc độ nhà nước và xã hội đã thấy có quá nhiều bất công, vô lý còn về phương diện gia đình thì lại càng có nhiều xót xa, éo le, Bản thân các cô giáo khi tốt nghiệp đại học, cầm được trên tay tờ giấy quyết định đi dạy, đó là giá trị của cả một con người, có thể từ việc làm giáo viên, họ mới đi đến được việc xây dựng gia đình, giữ gìn phảm giá, danh dự của mình. Việc sa thải họ mà không có đủ lý do vô tình đẩy họ vào bi kịch, thậm chí là bước đường cùng.

Mới đây, có một cô giáo ở Sóc Sơn, vì quá sốc trước tin mình bị cắt họp đồng dạy học đã tái phát bệnh tim và qua đời. Có những cô giáo cuộc sống gia đình bị ảnh hưởng, vợ chồng lục đục dẫn đến ly hôn. Có những người, đang từ cô giáo lại trở nên thất nghiệp, suy nghĩ nhiều dẫn đến trầm cảm. Áp lực  đối với họ là khủng khiếp. Người thông cảm thì chia sẻ, người đố kỵ không hiểu lại quay ra giễu cợt.

Đừng nghĩ chấm dứt hợp đồng lao động đối với một cô giáo đơn giản chỉ là tờ giấy trắng mực đen ai đó đặt bút ký là xong. Đằng sau đó là những hệ lụy khủng khiếp. Thử nhân những điều đó với con số 214 giáo viên thì tưởng tượng những hệ lụy đó càng đau lòng biết bao. Và còn một điều quan trọng nhất nữa, đó là niềm tin của giáo viên, học sinh đối với các cơ quan nhà nước và nền giáo dục Việt Nam đang bị đánh mất.
Xin cám ơn luật sư!


Đào Bích

NewVnNews xin đăng bức thư cảm động và xót xa này:

"Kính gửi Bác Nguyễn Thái Bình - Bộ trưởng Bộ Nội Vụ
Hôm nay dù biết Bác bận trăm công nghìn việc nhưng tôi vẫn mạn phép xin Bác dành cho tôi và hơn hai trăm giáo viên vừa bị mất việc tại Kỳ Anh, Hà Tĩnh được bày tò tâm tư nguyện vọng của mình trong bức tâm thư này.Sinh ra trong một gia đình bố mẹ đều là những công nhân lâm trường Vũ Quang, Hương Khê, Hà Tĩnh (Nay là huyện Vũ Quang, Hà Tĩnh). Trong thời kỳ đầu xây dựng nước nhà, môi trường làm việc tại lâm trường khai thác gỗ nằm sâu trong đại ngàn Vũ Quang nên bảy tháng tuổi, bố mẹ đã gửi tôi về sống với ông bà ngoại ở Can Lộc, Hà Tĩnh với mong muốn cho tôi được đi học kiếm con chữ mong cho tôi có cuộc sống tốt hơn. Quả đúng như vậy, lớn lên chút nữa, khi tôi ý thức được những khó khăn của gia đình và sự khắc nghiệt của mảnh đất “chảo lửa túi mưa” chỉ có một con đường duy nhất để thay đổi tương lai đó là học tập.Nhìn những giáo viên tận tình dạy dỗ hàng ngày, trong tôi đã mơ ước sẽ có một ngày mình cũng là một cô giáo, tôi sẽ tiếp tục ươm mầm tương lai cho thế hệ trẻ ở những làng quê nghèo tại Hà Tĩnh quê tôi. Năm 2000, tôi nhận được giấy báo vào đại học. Ở quê tôi lúc đó là cả một thành tích lớn, cả làng đến chúc mừng, bố mẹ tôi thì vừa mừng vừa lo. Tiễn con vào nhập học, bố mẹ chắt chiu từng đồng lương công nhân để nuôi con ăn học. Những năm tháng ấy thật khó khăn đối với cả gia đình nhưng đổi lại bố mẹ vẫn tin tưởng vì đã cho con điều mà con mơ ước.
Năm 2006-2007, tôi về hợp đồng giảng dạy ở trường THCS Kỳ Khang, Kỳ Anh, Hà Tĩnh (Bốn năm hợp đồng tại trường vì không có chỉ tiêu biên chế). Tiền lương hợp đồng dưới một triệu nhưng được đứng trên bục giảng, được bước đầu thực hiện niềm mơ ước của cuộc đời mình tôi thấy thật vui và hạnh phúc. Miệt mài theo đuổi với nghề, đến năm 2009 tôi được ký hợp đồng chính thức với huyện Kỳ Anh và tiếp tục công tác tại trường THCS Kỳ Khang.
Hợp đồng với huyện tôi được đóng bảo hiểm xã hội đến nay là 5 năm, hưởng lương hệ số 2,3. Dù không được tính năm nghề, không được nâng lương, nâng bậc và thiệt thòi quyền lợi hơn các giáo viên biên chế khác nhưng trong suốt 9 năm công tác tại trường, tôi luôn nỗ lực hết mình để hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Đối với nhà trường, tôi là một giáo viên có chuyên môn vững vàng, từng được anh chị em trong tổ chuyên môn tín nhiệm bầu làm tổ phó chuyên môn, ôn thi tuyển sinh khối 9 lên 10, là đoàn viên công đoàn tích cực, nhiệt tình. Đối với học sinh, tôi là một giáo viên có 7 năm làm công tác chủ nhiệm, tôi luôn gương mẫu trước học sinh, là người mẹ, người chị trước những tâm sự của các cô cậu học sinh tuổi THCS, là giáo viên chủ nhiệm tin cậy của các em. Với tôi, 9 năm công tác là cả một hành trình thực sự, vừa hiện thực hóa ước mơ, hoài bão vừa đúc rút kinh nghiệm.Cùng với sự giúp đỡ của ban giám hiệu nhà trường và đồng nghiệp, tôi thấy mình đã thực sự là thành viên của ngành giáo dục và để xứng đáng với nghề, tôi luôn trau dồi bản thân cả về kiến thức chuyên môn và đạo đức nghề nghiệp. Yêu nghề, gắn bó với nghề, tôi càng mong muốn được cống hiến cho ngành giáo dục nhiều hơn.
Cuộc sống thật không dễ dàng gì và chữ “nhưng” đến với tôi cũng thật bất ngờ. Ngày 30/9/2015 tôi và hơn 200 giáo viên khác tại Kỳ Anh đã chính thức bị chấm dứt hợp đồng theo văn bản tỉnh Hà Tĩnh gửi cho huyện Kỳ Anh và thị xã Kỳ Anh. Sau nhiều năm công tác nay tôi trở thành người thất nghiệp. Điều đáng nói ở đây là chúng tôi được giải thích rằng: Việc ký kết hợp đồng trước đây là sai, giờ phải sửa. Những người ký hợp đồng cho chúng tôi trước đây giờ đã nghỉ hưu, hoặc thuyên chuyển công tác khác còn ban lãnh đạo huyện mới về, họ không có bất cứ một trách nhiệm nào cả. Cách trả lời của các lãnh đạo mới với những trường hợp lao động như chúng tôi, đã gắn bó với công việc gần một nửa đời nghề, liệu có nhẫn tâmTrong một cuộc gặp mặt duy nhất, lãnh đạo huyện nói với chúng tôi: “Hãy để cuộc đời rẽ sang một hướng khác”. Nhưng người giáo viên - nghề cầm phấn, đứng trên bục giảng không phải là nghề mà ai cũng làm được, và cũng không phải sau 9 năm ròng rã cống hiến để rồi chỉ ngày một ngày là ra đi không hối tiếc.
Năm học 2015 – 2016 đã khai giảng hơn 1 tháng, mỗi buổi sáng thức dậy, lòng tôi vẫn bâng khuâng nghĩ đến trường lớp, học sinh, vẫn nôn nao khi nghĩ đến ngày đầu tuần chào cờ cùng các em trong nước mắt hạnh phúc. Nhìn các em áo trắng, khăn quàng đỏ đạp xe qua ngõ là tôi lại buồn lòng nghĩ đến tình cảnh hiện tại của mình. Cuộc sống vẫn tiếp diễn, trong tôi không chỉ có sự hoang mang như cái ngày nhận được tin nghỉ việc (25/8/2015) mà hơn thế tôi đang mất dần niềm tin. Không có nghề nào đẹp đẽ và cao quý như giáo dục nhưng giáo dục Kỳ Anh- Hà Tĩnh đã giáng một đòn quá đau vào chúng tôi.
Đã nhiều đêm không ngủ, trằn trọc, suy nghĩ thật nhiều, không đành lòng với tâm huyết bao năm theo nghề, tôi quyết định viết bức thư này gửi đến bác với hi vọng khi đọc thư, bác và Bộ Nội vụ có những động thái tích cực để giúp đỡ những giáo viên như chúng tôi có được cơ hội trở lại trường lớp, tiếp tục làm người “đưa đò”, để chúng tôi thực hiện sự nghiệp trồng người còn dang dở của mình và cũng là để những người lao động như chúng tôi được hưởng những quyền lợi thiết thực mà pháp luật nhà nước quy định.
Cuối cùng, tôi xin kính chúc Bác luôn khỏe mạnh, bình an trong cuộc sống. Xin chân thành cám ơn”.
NewVnNews tổng hợp

THƯ NGỎ GỬI QUỐC HỘI VÀ 3 BỘ TRƯỞNG:
Mình vừa viết xong thư ngỏ này để gửi đi một số địa chỉ. Lần đầu tiên viết thư ngỏ, nhưng lần đầu tiên đối với một vụ việc, một đề tài, mình cảm thấy áy náy nhiều với nhân vật quá nên đành phải viết để giải tỏa...
newvnnews-Tam-thu-dam-nuoc-mat-gui-Quoc-hoi-Bo-truong-ve-vu-185-giao-vien-Soc-Son-mat-viec
Các giáo viên Sóc Sơn kêu cứu báo chí
Tin Bài Đáng Quan Tâm:



- Bà Trương Thị Mai- Chủ nhiệm Ủy ban các vấn đề xã hội của Quốc hội
- Ông Nguyễn Thái Bình -. Bộ trưởng Bộ nội vụ
- Ông Phạm Vũ Luận - Bộ trưởng Bộ giáo dục
- Ông Trần Đại Quang - Bộ trưởng Bộ công an
Tôi là Nguyễn Thị Thu Trang, Phóng viên Báo Phụ nữ TPHCM – Văn phòng đại diện tại Hà Nội – số 224 Kim Mã – Ba Đình – Hà Nội, xin trình bày với quý ông (bà) một việc như sau:
Trong thời gian vừa qua, tôi có thực hiện một loạt bài phóng sự điều tra “Cò viên chức lộng hành tại huyện Sóc Sơn”, trong đó phản ánh sự khốn khổ của 185 giáo viên huyện Sóc Sơn, bỗng nhiên mất việc. Họ cho biết, mình là nạn nhân của một đường dây chạy việc, chạy viên chức giáo dục xảy ra tại huyện Sóc Sơn - Hà Nôi. Ngay sau loạt bài, Bí thư thành ủy Hà Nội đã họp khẩn, chỉ đạo cơ quan Công an TP vào cuộc điều tra, làm rõ sự việc báo nêu (tôi xin gửi kèm theo những tài liệu liên quan mà tôi đã từng cung cấp cho Công an Hà Nội)

Khoảng 1 tháng sau, tại cuộc giao ban báo chí của thành ủy Hà Nội, đại diện Công an HN đã công bố kết luận ban đầu rằng; “không có đường dây chạy viên chức giáo dục mà chỉ có một số đối tượng lợi dụng sự thiếu hiểu biết, lừa đảo, hòng chiếm đoạt tài sản của các giáo viên huyện Sóc Sơn”.
Tôi vô cùng bất ngờ về kết luận này. Tôi cho rằng đây chưa phải là sự thật. Bởi lẽ, trước đó khi thâm nhập thực tế suốt 2 tháng trời, tôi đã nhập vai một phụ nữ tên Giang, cùng các giáo viên bị đuổi việc, gặp gỡ các “cò mồi” như Ông Triệu- Phó công an xã Hồng Kỳ; ông Đàm Hữu Dũng - Trung tá, Giảng viên chính Học viện Kỹ Thuật Quân sự; bà Nguyễn Thị Toàn nguyên giáo viên trường Bắc Sơn A; ông Trần Văn Ánh - Cán bộ thuộc UBND huyện Sóc Sơn; cùng nhiều giáo viên mầm non đang công tác tại huyện Sóc Sơn đã và đang làm cò giáo dục… Tất cả đều thừa nhận rằng, họ đã chạy viên chức theo đường dây và lâu năm, giúp nhiều đối tượng vào viên chức thông qua vạy.
Tôi không tin là với tài trí, với chuyên môn, nghiệp vụ cao siêu của mình… Công an Hà Nội lại bất lực trước hiện tượng có quá nhiều dấu hiệu tiêu cực mà bất cứ ai cũng biết này? Họ có lí do gì để không đi thẳng vào bản chất sự việc?

Tôi thật sự kinh ngạc khi thấy mình đang từ một Nhà báo đấu tranh chống tiêu cực, cung cấp thông tin, tài liệu cho CQĐT, bỗng dưng biến thành đối tượng bị điều tra bất đắc dĩ. Ngoài việc bị CQĐT thu giữ chiếc điện thoại mà tôi từng sử dụng để liên lạc với cò mồi, cái tên Giang mà tôi mang trong quá trình nhập vai tác nghiệp, cũng bị đưa vào bản kết luận điều tra “tung” ra cho các báo trong cuộc họp giao ban Thành ủy. Dường như việc làm trong sạch xã hội, bài trừ cái xấu, cái ác của tôi đã không được chính quyền địa phương nhìn nhận khách quan. Tôi đã bị một số đối tượng xấu quấy rối điện thoại, đe dọa, những người giáo viên giúp đỡ tôi trong quá trình tác nghiệp cũng bị dọa giết. Tôi cảm thấy bất an nên quyết định viết thư ngỏ, kèm các tài liệu liên quan, gửi đến các ông (bà) với mong muốn sự việc sau đây sẽ được xem xét một cách thấu đáo.

Tôi xin nêu sơ lược diễn biến sự việc theo những gì mình thu thập được như sau; “Từ năm 2009 đến nay, 185 giáo viên của huyện Sóc Sơn được UBND huyện nhận vào làm với mức giá, trên, dưới 50 triệu đồng/1 người. Không có tiền thì không bao giờ xin nổi việc và ngược lại. Vì muốn có việc làm, nhiều giáo viên phải vay mượn tiền để chạy việc, thông qua các đường dây cò mồi, một số trường, đích thân hiệu trưởng nhận tiền theo giá chung. Nhưng mọi quyết định cuối cùng đều nằm ở huyện. Sau đó, các giáo viên này đều được đóng bảo hiểm, được lên lương khi đến hạn, được khen thưởng, khi có thành tích…
Mọi chuyện rất bình thường, cho đến khi chủ trương thi tuyển công chức, viên chức ngành giáo dục bắt đầu được thực hiện, các giáo viên huyện Sóc Sơn lại một lần nữa rơi vào vòng xoáy dữ dội của đồng tiền. Hàng năm, căn cứ vào chỉ tiêu tuyển dụng và nhu cầu chạy viên chức… Các giáo viên được mời chạy vào biên chế với mức giá “cắt cổ”. Hầu hết 185 giáo viên nói trên còn chưa kịp thu hồi vốn đã bỏ ra xin việc, lại phải rơi vào cuộc chạy đua vào biên chế với mức giá hàng trăm triệu đồng…
Trước khi họ bắt đầu nghiệp giáo viên, thì họ bị đẩy vào một cuộc thi ai cũng biết là sẽ trượt, nếu không có tiền. Nhiều giáo viên cho biết; “họ là nạn nhân của “văn hóa nhiệm kỳ”. Nghĩa là khi thay đổi bộ máy quan chức, lập tức có sự thay đổi hàng loạt về biên chế, các quy định… dẫn đến sự nhộn nhạo đến đau lòng của cái gọi là “những cuộc thi tuyển” kia.

Có rất nhiều đường dây chạy viên chức đã ra đời. Một số nhân vật “cò” xuất hiện mời chào những giáo viên nghèo chạy đua vào biên chế. Hầu hết họ đều là giáo viên, cán bộ công chức, viên chức, có mối quan hệ với những người có quyền hành. Trừ rất ít “cò” lừa lọc, đa số những “cò” đều hoạt động dựa trên uy tín lâu năm, lo cho nhiều trường hợp vào được biên chế… từ đó có tiếng để thu hút được nhiều người chạy. Một số “cò”, chính là người nhà của các quan chức, cán bộ nắm quyền sinh, quyền sát.
Trong các tài liệu mà tôi gửi kèm có đơn tố cáo và thư ngỏ của một giáo viên trẻ. Vì không tin vào tiêu cực, nên quyết tâm đi thi bằng thực lực của mình. Nhưng trước những gì diễn ra ngay tại phòng thi, chứng kiến sự tiêu cực đến trắng trợn, công khai…
Giáo viên này đã phải cay đắng viết thư ngỏ, nhờ một người có uy tín đăng lên mạng giúp để mong có ai đó nhìn xuống dùm. Có một chi tiếthài hước mà cay đắng trong đơn của tố cáo của giáo viên này: “Tất cả các phòng thi đều lắp camera quan sát, nhưng họ ngang nhiên “bảo kê” cho những thí sinh chép bài. Xin các cơ quan chức năng, khoan tin những lời tố cáo của tôi. Hãy mở cameera mà xem thôi sẽ thấy những gì tôi nói còn chưa đủ. Tôi chỉ xin, sau khi xem thì đừng đưa ra kết luận… tất cả các camera đều bị trục trặc kỹ thuật nhé!”

Kính thưa các ông (bà)
Đây là lần đầu tiên tôi phải viết thư ngỏ. Tôi viết để làm gì khi những tài liệu chuyển cho các ông (bà) đã nói lên tất cả rồi? Xin thưa! Đầu tiên là cho chính bản thân tôi được nhẹ lòng trước đã. Tôi viết như là để chính mình nói với mình rằng “đã cố gắng hết sức rồi”. Tôi cũng muốn nói với 185 giáo viên đang khốn đốn vì có quá nhiều tiêu cực trong bộ máy giáo dục, những kẻ lợi dụng kẽ hở của“cơ chế”, chính sách đã đẩy họ vào biết bao hệ lụy gia đình. Tôi đã đặt bản thân mình vào hoàn cảnh của họ để viết giúp họ một bức thư, như một tiếng kêu cứu thống thiết, gửi đến những người có chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn cao nhất có thể xem xét lại giúp họ…
Khi làm loạt phóng sự này, tôi đã mất 2 tháng trời lăn lộn, tìm hiểu mọi vấn đề, vào vai một người có nhu cầu chạy viên chức để tiếp cận những đường dây tiêu cực này. Tôi đã gặp, nhiều hoàn cảnh oái oăm. Có những “cò” chuyên chạy việc mà khi đến gần nhà họ hỏi thăm, ai cũng chỉ cho ngay. Có “cò” là sỹ quan quân đội cấp tá cũng không ngần ngại mang cái hàm cao quí ấy ra để tạo sự tin tưởng.
Với góc độ một nhà báo tôi đã hoàn thành nhiệm vụ của mình. Báo đã đăng phóng sự điều tra của tôi, công an cũng đã vào cuộc, dùng tư liệu tác nghiệp của tôi để tìm ra những kẻ lừa đảo và khởi tố chúng. Tòa soạn cũng khen thưởng tôi mà không hiểu sao tôi lại đang sống trong bấn loạn, buồn bực thế này? Tôi thấy mình đang nợ những giáo viên khốn khổ một điều gì đó rất lớn? Tôi sợ niềm tin cuối cùng mà chúng tôi đã dành cho họ cũng tan biến hết. Họ cứ nghĩ, được báo chí nói lên sự thật thì tiêu cực sẽ chấm dứt? Nhưng không. Thật ngạc nhiên là ngay cả khi các cò bị bắt, thì những suất biên chế còn trống vẫn được mời chào chạy một cách trắng trợn. Chưa một ai có trách nhiệm chịu đối thoại với họ về vấn đề này.
Một trong những nhân vật của tôi cho biết: “Khi công an về điều tra thông tin báo nêu, họ không hỏi họ tiêu cực xảy ra như thế nào? Mà hỏi rằng: “Các cô quen nhà báo tên Giang trong hoàn cảnh nào? Tại sao đi cùng chị Giang? Nghe công an hỏi vậy, giáo viên này đã từ chối hợp tác vì cho rằng, câu hỏi không liên quan đến cái cần điều tra.Cái họ cần được khai là sự tiêu cực đó diễn ra như thế nào, chứ không phải là họ đã gặp nhà báo như thế nào?
Trong tài liệu quay phim mà tôi gửi cho quý ông (bà), rất nhiều cái tên được nhắc đến có liên quan đến người có trách nhiệm, hiện đang đương chức và có quyền sinh, quyền sát trong việc thi tuyển viên chức. Rất nhiều giáo viên đã chạy viên chức thành công, hiện đang làm việc tại các cơ sở giáo dục. Riêng năm 2014, cò Ánh khắng định đã chạy thành công 37 trường hợp”… Vậy vì lí do gì mà CQĐT khó vạch trần sự thật đến thế?
Tôi đã nghĩ rằng, có thể vì áp lực thời gian phải hoàn thành án? Có thể cái xấu đã quá tinh vi, ẩn náu không dấu vết… nên cơ quan điều tra đã chỉ tìm ra được cái ngọn của vấn đề. Còn cái gốc rễ của nó, cành lá của nó vẫn đang tồn tại ngang nhiên… thì cách giải quyết này cố phần bất nhẫn quá. Nó chỉ góp phần làm những người dân thấp cổ, bé họng mất niềm tin vào sự tử tế vốn hiếm hoi lúc này?

Thưa các ông (bà)!
Cái ngày những giáo viên được quay lại lớp còn mịt mờ quá. Tôi thấy mình đã không làm được gì cả? Cái mong muốn khi tôi bỏ hàng tháng để tác nghiệp ở huyện Sóc Sơn, không phải là để bắt mấy người được cho là lừa đảo kia, mà là để ai đó có trách nhiệm phải trả lại công bằng cho 185 giáo viên đang ngơ ngác, khốn đốn vì tiêu cực. Họ đã sống thế nào được khi không có cả đồng lương để nuôi con nhỏ, cha mẹ già?
Khi báo chí, các kênh truyền hình loan báo rằng: “Hà Nội không có nạn chạy viên chức”, tôi cũng như nhiều người đã phì cười vì tính hài hước của kết luận này. Tại sao lại chỉ có vài kẻ lừa đảo? Sao lại không hề có đường dây chạy công chức, viên chức, trong khi ai cũng biết đâu là sự thật? Câu hỏi này xin dành cho các ông (bà) trả lời.
Với tôi, cái quan trọng nhất vẫn là số phận của 185 giáo viên mất việc kia. Mong các quý vị hãy thấu hiểu nỗi đời của họ. Không chỉ đơn giản chỉ là chuyện mất việc, không lương, không tiền đâu. Hệ lụy kinh tế khó khăn, kéo theo mâu thuẫn gia đình. Đã có rất nhiều sự đổ vỡ hôn nhân sau khi các cô không có việc làm. Nhiều cô phải đi gánh gạch thuê để nuôi con. Rất nhiều hoàn cảnh bi đát đã xuất hiện, làm tôi day dứt. Giá mà tôi có thể đánh đổi tất cả những giải thưởng báo chí mà tôi được trao để lấy công việc cho họ.
Tôi không quên được buổi đầu khi gặp nhóm giáo viên đại diện cho 185 giáo viên bị đuổi việc này, có người còn nợ tiền xin việc. Có cô giáo nhà chẳng còn đồng nào để mua sữa cho con, chồng đi làm ca đêm, có mấy trăm ngàn trong túi cũng bị bọn cướp chặn đường, lột hết… Họ bế theo con nhỏ nheo nhóc, đói khổ đến gặp tôi, khẩn khoản xin tôi viết cho họ 1 bài điều tra. Họ muốn vạch trần sự thật xấu xa của một số kẻ lợi dụng vơ vét của những người nghèo… rồi đẩy họ vào bước đường cùng.
Những giáo viên khốn khổ bảo rằng; “Chị cứ giúp chúng em đi, rồi chúng em sẽ gom góp tiền để bồi dưỡng cho chị làm lộ phí đi đường”. Lời hứa đó làm tôi ứa nước mắt. Tôi thương họ hơn. Sao họ không nghĩ rằng lúc đó tôi ước gì mình là một đại gia, mở một trường mầm non thật lớn để tuyển hết họ vào dạy học. Sao họ không tin rằng tôi sẵn sàng lao vào hiểm nguy vì họ mà không có bất cứ điều kiện gì? Tôi đã phải cố gắng để không tràn nước mắt với những người cùng khổ này. Cay đắng thật, cái xấu đã lên lỏi vào đến tận tế bào của những người tốt mất rồi. Họ bất đắc dĩ trở thành nạn nhân của tiêu cực, tham nhũng, đút lót. Nên họ nghĩ lại phải dùng đến cả cách đút lót tiêu cực để phanh phui cái xấu,cái ác? Tôi đã phải cứng giọng, mắng át họ đi. Nhưng không phải là tôi ghét họ, mà là để mình không rơi nước mắt vì xót xa. Chúng ta đang phải sống trong một thời đại quái thai đến thế rồi sao?
newvnnews-Tam-thu-dam-nuoc-mat-gui-Quoc-hoi-Bo-truong-ve-vu-185-giao-vien-Soc-Son-mat-viec
Nhà báo Nguyễn Thu Trang
Suốt quá trình đồng hành giúp đỡ 185 giáo viên này, tôi đã nặng trĩu tâm tư và ám ảnh về cái chết của một cô giáo trong số họ. Vì cay đắng, tủi nhục trong cơn hoạn nạn mất việc, không tiền… cô giáo này đã đổ bệnh mà chết. Vậy là cô đã là người bỏ cuộc đầu tiên. Đồng nghiệp của cô, 184 giáo viên còn lại vẫn tiếp tục hành trình tìm lại công việc chính đáng của mình… Tôi không rõ hành trình của họ sẽ đến đâu? Nhưng tôi mong, bức thư thành thật này của tôi, gửi đến ông (bà) một thông điệp nào đó và nhất định, những trăn trở này sẽ được trả lời…
Có lẽ tôi đã quá dài dòng, nên xin dừng bút tại đây. Một lần nữa, kính mong các ông (bà) xem xét đến tiếng kêu cứu thống thiết của những giáo viên này, sớm đưa họ về với trường, với lớp của mình…
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Nguyễn Thị Thu Trang




NewVnNews - Đó là lời nhận xét của Thiếu tướng Nguyễn Xuân Tỷ, Phó Giám đốc Học viện Quốc phòng, Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Bến Tre tại phiên thảo luận về việc sửa đổi Bộ luật hình sự chiều 26-5 được báo Tuổi trẻ bài “Bỏ tử hình tội tham nhũng, dân không chịu đâu” dẫn lời. Bác Tỷ nói nguyên văn như sau: “Làm cán bộ mấy năm mà trong nhà có vài ba trăm tỉ đồng, thậm chí cả ngàn tỉ đồng thì lấy ở đâu ra nếu không tham nhũng. Có một đội ngũ giàu rất nhanh, cưỡi lên đầu nhân dân, còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản ngày xưa”.

Có lẽ đây là lời nhận xét thẳng thắn nhất, quyết liệt nhất của một chính khách về việc giàu lên nhanh chóng của “một bộ phận không nhỏ” cán bộ, công chức thoái hóa, biến chất.
Chỉ có mấy chữ biểu đạt về con số, ĐB Nguyễn Xuân Tỷ đã nói ra một điều tưởng như vô lý, đó là có hẳn một “đội ngũ” làm cán bộ có “mấy năm” mà trong nhà có “vài ba trăm tỉ” đồng, thậm chí cả “ngàn tỉ đồng” thì quả là khủng khiếp.
Họ, những “cán bộ tiền tỉ” đó làm giàu bằng cách nào vậy? Xin thưa, Thiếu tướng Nguyễn Xuân Tỷ đã chỉ rất rõ: “lấy ở đâu ra nếu không tham nhũng”. Và cay đắng hơn, vị Thiếu tướng, Đại biểu Quốc hội này còn thẳng thắn bày tỏ, rằng những “công bộc” này “cưỡi lên đầu nhân dân, còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản ngày xưa”.
Có lẽ do bức xúc với tệ nạn tham nhũng nên tại phiên thảo luận này, nhiều đại biểu đã bày tỏ sự không đồng tình với việc bỏ tử hình đối với tội tham nhũng. 
Trên báo Tiền phong, bài “Không để “hi sinh đời bố, củng cố đời con”, Giám đốc Công an thành phố Hà Nội, tướng Nguyễn Đức Chung bày tỏ: “Người nghèo đi buôn ma túy bị lĩnh án tử hình, không cớ gì người có chức vụ, kiến thức mà tham ô, tham nhũng lại không bị tử hình”.
Nguyên Phó Chánh án Tòa án nhân dân Tối caoTrần Văn Độ cho rằng cách hành xử “không được bao nhiêu” đối với tham nhũng càng làm mất lòng tin của người dân:
“Tội tham ô, nhận hối lộ chúng ta quy định hình phạt tử hình nhưng thực tế không xử lý được bao nhiêu cả. Dân bảo các ông hô hào thôi chứ có làm được đâu? Nghiêm minh tức là tham ô 4-5 tỷ đồng trở lên phải tử hình, nhưng chúng ta có làm được đâu. Thậm chí có những người tham ô nhưng về mặt Đảng chỉ cảnh cáo thôi. Tức là có độ chênh giữa quy định và thực thi trên thực tiễn …
Chúng ta chỉ xử lý những vụ tham nhũng vặt, dăm ba chục triệu, vài ba trăm triệu. Quy định thật nặng, thật to nhưng không thực hiện được thì càng làm mất lòng tin của người dân”. Ông Độ nói.
Trưởng Ban Kinh tế Trung ương Vương Đình Huệ cũng cho rằng “Tội tham nhũng nếu bảo bỏ (tử hình - NV) người ta lại bảo không đấu tranh chống tham nhũng nữa. Điều này chưa thuyết phục”.
Phó Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp Nguyễn Đình Quyền còn bày tỏ không đồng tình với việc không áp dụng hình phạt tử hình đối với người già từ 70 tuổi trở lên. Theo ông Quyền hiện nay tuổi thọ đã được nâng cao, trong khi đó nhiều đối tượng ở độ tuổi này lại “phạm tội kinh khủng”, với tâm lý “hy sinh đời bố, củng cố đời con”.
Trở lại với những phát biểu của Thiếu tướng, ĐB Nguyễn Xuân Tỷ, chỉ có 51 chữ, bác Tỷ đã chỉ ra một thực trạng tham nhũng “khủng khiếp” lên tới “vài ba trăm tỉ đồng, thậm chí cả ngàn tỉ đồng” nhưng lại bằng cái cách còn… “khủng khiếp” hơn, đó là “cưỡi lên đầu nhân dân, còn kinh khủng hơn địa chủ, tư sản ngày xưa”.
Và có lẽ vì vậy bác Tỷ bày tỏ: “Tôi đề nghị giữ nguyên mức tử hình, nếu bỏ mức án này thì về không biết trả lời với cử tri thế nào”.

Dân trí - Bùi Hoàng Tám


Ông Thiếu Tướng Nguyễn Xuân Tỷ: Ông đang nói cái gì thế?

Đây, nguyên văn ông nói thế này trước Quốc hội: “Làm cán bộ mấy năm mà trong nhà có vài ba trăm tỷ đồng, thậm chí cả ngàn tỷ đồng thì lấy đâu ra nếu không tham nhũng….” Là một công dân hàng ngày hàng giờ đóng thuế nuôi bộ máy công quyền tôi không khỏi không bức xúc. Tôi cũng tin chắc rằng có hàng triệu người người Việt Nam cũng bức xúc, căm phẫn như tôi. Nhưng với cương vị một ĐBQH như ông, tôi nghĩ phát biểu của ông trước diễn đàn Quốc hội (coi như nói cho toàn dân biết) thì phải nên suy xét nhiều khía cạnh cho thấu đáo:

Trước hết, tôi coi phát biểu của ông là nghiêm túc, có trách nhiệm. Phát biểu của ông được hiểu thắng thắn là (tôi không suy diễn): Có một ông (ít nhất là một) cán bộ X nào đó (cán bộ trong bộ máy công quyền nhà nước CHXHCN Việt Nam hiện nay), mà ông biết rất rõ, nhờ tham ô, trong vài ba năm có tài sản lên đến hàng trăm tỷ đồng (ĐVN) .

Với cương vị ĐBQH, một vị thiếu tướng quân đội đất Đồng Khởi Bến Tre tôi tin chắc rằng ông biết rõ con sâu bự mà ông vừa phát biểu là ai, mặt ngang mũi dọc ra sao ông nắm rất rõ. Ông không phải là loại người nói khơi khơi mà không có căn cứ. Tôi xin phép nhấn mạnh thêm yếu tố này một chút:

Như ông Chủ tịch nước Trương Tấn Sang chỉ nói một bầy sâu chung chung, là ý ông nói quốc nạn tham nhũng đang lan tràn, không có ý quy kết một cá nhân nào cả. Ý ông Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng cũng vậy, ông chỉ ví von chuột với bình thôi. Còn chuột nào, bình nào không ai bắt ông phải liệt kê ra cụ thể trong bình có bao nhiêu con chuột, đại ý là rất nhiều. Nhưng phát biểu của ông rất cụ thể: Có yếu tố con người (làm cán bộ) có yếu tố thời gian (vài ba năm) có số liệu cụ thể (vài ba trăm tỷ đồng), có nội dung cụ thể tố cáo (tham nhũng) . Chỉ còn thiếu một điều ông chưa nói là AI?

Nói ngược lại, nếu ông không nói ra con sâu đó là AI thì thực tâm chúng tôi, những người dân, hoàn toàn mất sạch sự tin tưởng vào Đảng và Nhà nước về cái gọi là “chống tham nhũng”. Các ông chỉ hô hào xuông, đến như biết cụ thể mười mươi mà cũng không dám tố cáo.

Nếu ông không chỉ ra là AI, chúng tôi có quyền nghi ngờ ông che dấu tội phạm. Hoặc phát biểu thiếu căn cứ gây mất lòng tin trong nhân dân vào thể chế nhà nước CHXHCN VN, vào sự lãnh đạo anh minh của Đảng CSVN. (Hình như công dân Nguyễn Hữu Vinh, tức Anh Ba Sàm đang bị truy tố về tội này thì phải).

Nào, bây giờ ông thử nghĩ xem, giả sử tôi tin lời ông nói, tôi in một cái áo có dòng chữ đại loại như “cán bộ ăn cắp”, tôi mặc ra đường, thử hỏi an ninh có túm tôi vào đồn hay không? Họ hỏi tôi thế này: Ai ăn cắp? Ở đâu? Có bằng chứng không? Thì nào tôi có biết ai là ai. Tôi nghe ông Nguyễn Xuân Tỷ nói thì tôi bắt chước. Họ sẽ nói OK. Mày ngồi đợi ông Nguyễn Xuân Tỷ đến thanh minh cho mày, còn bây giờ tao lập biên bản mày về tội kích động, vu khống, gây rối trật tự công cộng. Rồi họ lập chuyên án, rồi tôi bị đi tù chí ít vài ba năm. Ông thấy tai hại chưa?

Đấy ông xem, nếu ông không nói ra là AI tôi tin chắc rằng ông Trần Đại Quang với cương vị bộ trưởng BCA không thể không coi lời phát biểu của ông là tin tố giác tội phạm. Ông Ngô Xuân Dụ với cương vị Kiển tra TƯ Đảng không thể coi nhẹ công tác cán bộ đảng viên qua lời phát biểu của ông. Mong ông sớm trả lời trước công luận thằng đó là AI???
Trần Sơn - Dân Luận

Ban biên tập rất mong nhận được bình luận của các bạn xung quanh các đề tài mà chúng ta cùng quan tâm. Xin hãy bấm khung bình luận ở phía dưới bài viết.  Mọi ý kiến của các bạn đều được chúng tôi đón đợi và quan tâm.

Nguyễn Xuân Văn · Nên bỏ tử hình tội tham nhũng, vì nếu cứ tử hình thì lấy ai làm cán bộ Dân Cỏ ·Nước mình chống tham nhủng ởm ờ lắm. Mấy loại tép riu vài ba chục triệu thì đập chết thôi. Còn cở tham nhủng hàng trăm tỷ, hàng nghìn tỷ thì lại chỉ rút kinh nghiệm sâu sắc, hoặc khỉn trách, cảnh cáo là cùng. Lê Công Bằng Tôi cơ bản nhất trí với ý kiến của đại biểu nhân dân Nguyễn Xuân Tỷ nhưng còn một chút xíu tôi phản đối là ông so sánh lũ tham nhũng với địa chủ ,tư sản vì địa chủ ,tư sản VN có phương pháp làm giầu và thời gian làm giầu đa phần là có văn hóa ,không ghê tởm như lũ tham nhũng...tất cả với chúng là tiền,quyền và những chiêu trò lừa bịppLu Pham ·Bác Tỷ nói là ''một đội ngũ giàu rất nhanh..." là cũng chưa đủ, mà theo tôi phải là "một tầng lớp quan chức giàu rất nhanh" vì thấy ông nào làm quan chức từ chủ tịch huyện, giám đốc sở trở lên...đều giàu có cả.ThiPC · 09:42 ngày 29/05Bỏ cũng phải thôi, vì hiện tại mấy ông kia đang tham nhũng mà, có tham nhũng, có hối lộ mới lên được đó. giờ phải gắng kiếm cái luật sao có lợi cho mình chứ....Trần Đại · 09:42 ngày 29/05Có nói bao nhiêu,m có nói bằng trời, bằng bể, dân cũng không tin các quan nữa đâu. Vì thế đừng bàn luận làm gì cho mệt, đất nước này xẽ không bao giờ thay đổi được gì, nếu...Manh Hung · 09:36 ngày 29/05Ở Việt Nam mình có đièu này rất lạ, khi anh đi học và bắt đầu vào công chức làm việc, phần lờn đại gia đình là vô sản, nghĩa là không có gì có chăng không đáng kể. Nhưng sau một thời gian làm việc tại cơ quan quyền lực nhà nước, tự nhiên cán bộ đó giàu lên rất nhanh một cách chóng mặt?Họ làm gì, lâyơổ đâu ra nhiều tiền thế?Không tham 6 ư?Không tham nhũng ư?Trung ương cần làm thử kháo sát con em các vị lãnh đạo từ chủ tịch huyện trở lên giờ phần lớn học đại học ở đâu,Mỹ, ÚC, Anh....toàn là nước ngoài hết, tài sản họ kê khai khôgn có gì nhưng thực chất là khối tài sản khổng lồ, đất đai nhà cửa cò bay gãy cánh chư không phải mõi cánh nữa. Đã bao đời nay, qua bao đời Tổng bí thư, chủ tịch nước...biết bao nghị quyết, chủ trương chông tham nhũng, có mấy ai là cán bộ bị truy bắt về tôi tham nhũng không?Thu hồ itài sản tham nhũng được bao nhiêu?Tội tử hình về tham ô, tham nhũng, hối lộ vẫn còn hiệu lực mà tình trạng tham ô, tham nhũng, hối lộ vẫn xãy ra ngày một tinh vi, giờ bỏ hình phạt này thì loạn thôi.Cơ quan nào, ngành nào, các vị đại biểu nào tham mưu trình bỏ điều luật này, đó là những vị đại biểu vô cảm và có khi để thực hiện ý đồ của cá nhân mình, nhóm đặc quyền của mình,điều đó thì thật tệ hai, nguy cơ cho đất nước.DƯƠNG HÙNG · 09:27 ngày 29/05Để chống tham nhũng cần xem lại quy trình bổ nhiệm quan chức. Một quan chức được lên chức bằng chính thực lực của mình thì sẽ ít tham nhũng hơn. Vì vậy quốc hội cần nghiên cứu lại cách thức bổ nhiệm quan chức. Cần xóa bỏ việc xây dựng cán bộ nguồn như hiện nay. Thay vào đó là việc tự ứng cử và để cử chức danh lãnh đạo từ tất cả nhân viên trong cơ quan đó mà không phải sự chỉ định từ lãnh đạo. Khi đó nhân viên sẽ có quyền của họ mà các quan không phải mất tiền lo hai việc là được vào danh sách cán bộ nguồn và từ cán bộ nguồn được bổ nhiệm chức vụ chính thức. Tôi khẳng chắc chắn những quan chức phải mất với cấp trên: nếu không là tiền, quà, thì là một ân tình.Lẩm Bẩm. · 09:24 ngày 29/05Xem lại việc giảm án tử hình đối với tội danh tham nhũng? So sánh tội tham nhũng với một số tội danh khác: 1) Tham nhũng và Cướp của giất người: - Cướp của giết người = Cướp tài sản cà nhân + Giết (từ 01 người trở lên) tội danh này xét khung hình phạt: Tử hình. 2) Tham nhũng và buôn bán ma túy: Buôn bán ma túy = kinh tế + gây ảnh hưởng đến sức khỏe người khác dẫn đến tử vong cao + gây suy thoái an sinh Xã Hội. tội danh này xét khung hình phạt: Tử hình. 3) Tham nhũng và nhiều tội danh khác cùng khung hình phạt Tử hình: Các tội danh khác cùng khung hình phạt Tử hình (nói chung): = Kinh tế + ảnh hưởng cho an sinh Xã Hội + Anh hưởng tới Quốc Gia + Anh r hưởng tới sức khỏe và tính mạng người khác .... 4) Xét riêng về tham nhũng: Tham nhũng = Cướp tài sản chung + Mất lòng tin của nhân dân (uy tín Quốc gia -> dẫn tới -> Mất nước) + gián tiếp cướp đi khả năng sống của một hoặc nhiều người khác (nhất là người ngèo) => Tham nhũng > Cướp của giất người: => Tham nhũng > buôn bán ma túy => Tham nhũng (= và >) nhiều tội danh khác cùng khung hình phạt Tử hình: Tội danh này xét về khung hình phạt: ...........????????? (đề nghị: Tử hình)Trần Bình · 09:18 ngày 29/05làm gì có cán bộ thoái hóa biến chất đâu, họ có nhiều tiền chứng tỏ họ giỏi, mọi người chỉ nói được một phần thôi, còn hơn thế nữa nhiều. tử hình hay bỏ tử hinh cũng không phải quá quan trọng vì thực thi tử hỉnh với ai mới quan trọng, ai làm luật luật để ai phải thực hiện, cuối cùng chỉ những dân đen ít tiền nếu phạm tội nhỏ mới bị luật điều chỉnh thôi, chứ các quan tham ô nghìn tỷ Vinaline mấy năm thi hành án chưa trả được 1 nghìn đồng thì tử hình được ai. cứ bàn cho nó vui thôi các bác à.Lê Mau · 08:28 ngày 29/05Chúng ta có những cán bộ tài giỏi mà có lẽ trên thế giới không ai bằng là chính chuyên làm việc cho Đảng, Nhà nước lương ba cọc ba đồng mà đã kiến tạo lên tài sản nghìn tỷ, nuôi con ăn học phe phẫy bên trời Âu, cuối tuần thư giản chơi gold,.. hỏi sao khi bình xét thi đua thì lúc nào cũng tuyệt đối trung thành...Phạm Bá Cứu · 09:46 ngày 29/05Chỉ cần đọc ngần này bình luận cũng thừa hiểu lòng dân muốn gì, chả cần trưng cầu dân ý. Nhưng đại biểu Tỷ hãy cẩn trọng

________
Nội dung các bài viết trên NewVnNews là thể hiện quan điểm và văn phong, góc nhìn của các tác giả trên báo, blog trong và ngoài nước. Mọi đóng góp tin tức, bài viết, hình ảnh, video cộng tác xin gữi vào hộp thư NewVnnews - Tin Việt Nam mới hoặc email: newvnnews@gmail.com









NewVnNewsLò vi sóng là 1 thiết bị tiện lợi hay là sát thủ của sinh học và hủy hoại nguồn dinh dưỡng trong thực phẩm? Ngày càng có nhiều người đang đi tìm lời khuyên từ các chuyên gia sức khỏe và loại bỏ lò vi sóng ra khỏi bếp của mình vì những nguy hiểm mà nó mang lại với thực phẩm. 1 điều kỳ quặc đó là loài người là loài động vật duy nhất trên hành tinh này hủy hoại chất dinh dưỡng trong thực phẩm của họ trước khi ăn, và việc sử dụng lò vi sóng là 1 trong những hành vi này.
newvnnews-12-tac-hai-nguy-hiem-cua-lo-vi-song-khien-ban-tu-bo-su-dung
1 lò phóng xạ đang ở ngay trong nhà bạn


Lò vi sóng là nguồn gốc của năng lượng điện từ (1 dạng không ion hóa của phóng xạ) được tạo ra từ điện. Khi nó đi xuyên qua thực phẩm, nó kích thích sự di chuyển của các phân tử nước bên trong thực phẩm. Sự kích thích này khiến các phân tử ma sát vào nhàu và kết quả là làm tăng nhiệt độ lên.


Lò vi sóng sử dụng các hạt siêu nhanh để phát xạ (đúng theo nghĩa đen) vào nước có trong thức ăn và khiến nó sôi lên. Lò vi sóng không chỉ gây vô sinh với nam giới, mà nó còn làm biến đổi các protein quan trọng trong thức ăn khiến cho nó khó tiêu hóa.

Rất nhiều loài động vật tiêu thụ thức ăn ở dạng tự nhiên của nó, chưa bị chế biến, nhưng con người lại làm khác chúng bằng cách hủy hoại chất dinh dưỡng có trong thực phẩm trước khi ăn. Hãy nghĩ về các loại thực phẩm đóng hộp và thực phẩm đã được chế biến mà bạn đã mua và sử dùng hàng ngày. Dễ hiểu tại sao sức khỏe của bạn luôn trong tình trạng không ổn.

Lò vi sóng sản sinh ra ion và rất nhiều gốc tự do về mặt vật lý, sinh hóa và cả sinh lý, chúng giết các vi khuẩn, nhưng không diệt được các độc tố và các độc tố siêu nhỏ. Các chuyên gia đã kết luận rằng thức ăn được nấu bằng lò vi sóng sẽ mất từ 60% - 90% dinh dưỡng cần thiết, và đồng thời làm tăng tốc quá trình làm tan rã các cấu trúc. Và các tính chất của chất dinh dưỡng bị thay đổi, dẫn đến các bệnh về tiêu hóa. Những chiếc lò vi sóng này có thể làm gia tăng số lượng tế bào ung thư trong máu cũng như trong bao tử và ruột.

Lò vi sóng bị rò rỉ phóng xạ là 1 vấn đề nghiêm trọng
Việc này nguy hiểm đến mức FDA phải đặt tiêu chuẩn giới hạn về mức độ rò rỉ cho phép trên mỗi chiếc lò vi sóng của từng nhà sản xuất. Tuy vậy, cách duy nhất để hoàn toàn loại bỏ mối nguy hiểm liên quan đến lò vi sóng đó là ngưng việc sử dụng nó lại. Phóng xạ của lò vi sóng được biết có thể gây ra bệnh đục thủy tinh thể, các bệnh về sinh sản, ung thư và các bệnh nghiêm trọng khác.

Vì những nguyên nhân này nên lò vi sóng đã bị cấm ở Nga từ năm 1976. Các nhà khoa học Nga nhận thấy rằng lò vi sóng làm giảm khả năng hấp thu vitamin của cơ thể khi ăn đồ ăn nấu trong đó, làm tăng sự phân hủy các kết cấu của tất cả thức ăn và giảm sự trao đổi chất của Alkaloid, Glycoside và Galactose.

Năm 1991, 1 bác sĩ người Thụy Sĩ Hans Ulrich Hertel đã làm 1 nghiên cứu cho thấy rằng thức ăn nấu bằng lò vi sóng có nhiều nguy cơ đến sức khỏe hơn là được nấu theo kiểu truyền thống. Ông nhận thấy là những người ăn thức ăn nấu bằng lò vi sóng bị giảm sút Hermoglobine Lymphocyte (1 loại bạch cầu).
Năm 2003, chính phủ Tây Ban Nha nghiên cứu tại Murcia chứng minh rằng rau quả và trái cây được nấu trong lò vi sóng mất đi đến......97% các chất giúp giảm các bệnh về tim.

Trong cuốn sách của tiến sĩ Lita Lee “Health Effects of Microwave Radiation – Microwave” và trong tạp thí Earthletter tháng 3 với 10/1991, bà cho biết tất cả các lò vi sóng đều bị rò rỉ phóng xạ điện từ, gây hại cho thức ăn và chuyển đổi các hợp chất trong thức ăn thành các chất độc cho cơ thể và gây ung thư.

Trong cuộc nghiên cứu so sánh thức ăn được nấu truyền thống và nấu bằng lò vi sóng được xuất bản bởi Raum & Zelt năm 1992 công bố:
“Các sóng vi ba nhân tạo, bao gồm các sóng được dùng trong lò vi sóng, được sản sinh từ dòng điện xoay chiều và ép hàng tỉ hoặc hơn sự đảo ngược phân cực mỗi giây trong các phân tử thức ăn mà nó tiếp xúc. Sự sản sinh các phân tử không tự nhiên là không thể tránh khỏi. Các amino axít tự nhiên bị thay đổi đồng phần (chuyển hình dạng) cũng như là bị biến đổi thành các dạng chất độc, dưới tác động của sóng vi ba được sản sinh ra trong lò vi sóng”.

Không có nguyên tử, phân tử hay tế bào của cơ quan nào có khả năng chịu được sức mạnh mang tính hủy diệt, phá hoại như thế trong 1 thời gian nhất định, ngay cả với năng lượng thấp cỡ miliwatt. Lò vi sóng nhanh chóng hủy diệt các phân tử vitamin mỏng manh và các Phytonutrient (chất có tác dụng chữa bệnh) có trong thức ăn. 1 nghiên cứu cho thấy rằng các rau quả được nấu trong lò vi sóng bị mất hết 97% hàm lượng dinh dưỡng (vitamin và các chất dinh dưỡng khác giúp ngăn chặn bệnh tật, tăng cường hệ miễn dịch và củng cố sức khỏe).


Những gì còn lại sau khi bạn nấu chỉ là...rác vì đã mất hết chất dinh dưỡng




Tiến sĩ Hertel là nhà khoa học đầu tiên nghiên cứu và cho ra 1 số tài liệu y học về các tác hại của các chất dinh dưỡng đã bị biến đổi trong lò vi sóng có trong máu và sinh lý học với cơ thể người. Tài liệu này tuy ngắn nhưng được nghiên cứu chi tiết cho thấy sự giảm sút trầm trọng chất dinh dưỡng khi các thức ăn được nấu trong lò vi sóng. Các kết luận khoa học cho thấy rằng lò vi sóng thay đổi các chất dinh dưỡng trong thức ăn, và những chất này nếu đi vào máu sẽ đe dọa đến toàn bộ hệ thống cơ thể. Nghiên cứu khoa học của Hertel được thực hiện cùng với tiến sĩ Bernard H.Blanc của Hiệp hội công nghệ liên bang Thụy Sĩ và Hiệp hội đại học hóa-sinh.

12 tác hại của lò vi sóng

  1. Phá vỡ trường năng lượng sống nếu tiếp xúc với lò trong khi nó đang hoạt động, và hậu quả phụ đó là làm ảnh hưởng trường năng lượng này lâu hơn.
  2. Gây sụt giảm điện áp song song của tế bào trong suốt quá trình sử dụng thiết bị, đặc biệt là máu và bạch cầu.
  3. Làm giảm hoặc mất ổn định năng lượng có trong thực phẩm được sử dụng trong các quá trình trao đổi chất của cơ thể.
  4. Làm suy giảm hoặc phá hủy các khả năng của lớp màng tế bào nội sinh và làm biến dị các quá trình vào trong huyết thanh từ quá trình tiêu hóa.
  5. Làm suy giảm hoặc phá vỡ các xung điện thần kinh trong các vị trí liên kết của não (vị trí não trước nơi các suy nghĩ và chức năng cao hơn hoạt động)
  6. Suy giảm và phá vỡ các mạch điện thần kinh và làm mất cân bằng trường năng lượng trong Neuroplexuses (thần kinh trung ương) cả ở phía trước và 2 bên của trung ương và hệ thống thần kinh tự trị.
  7. Làm mất cân bằng sự tuần hoàn của sức mạnh điện sinh học trong hệ thống kích hoạt lưới tăng lên (hệ thống điều khiển các chức năng của nhận thức)
  8. Làm mất năng lượng sống tích lũy trong cơ thể người, động vật và thực vật trong bán kính 500 mét khi thiết bị hoạt động.
  9. Gây ra hiệu ứng lâu dài của từ trường bị dồn nén trong hệ thống thần kinh và hệ thống bạch huyết.
  10. Gây suy giảm hoặc ngưng quá trình sản xuất hormones và duy trì sự cân bằng hormones của nam và nữ giới.
  11. Gây nhiễu các sóng não ở cấp độ cao trong các dải sóng alpha, theta và delta nếu tiếp xúc trực tiếp với khu vực rò rỉ của thiết bị.
  12. Vì sự nhiễu loạn sóng não này, các hiệu ứng tâm lý tiêu cực sẽ xuất hiện, bao gồm mất trí nhớ, mất khả năng tập trung, dồn nén cảm xúc, giảm tốc độ nhận biết, và ảnh hưởng đến giấc ngủ khi liên tục tiếp xúc với khu vực rò rỉ của lò vi sóng, cho dù đó là thiết bị dùng để nấu nướng hay mục đích khác.
Bạn càng sử dụng lò vi sóng thường xuyên, hàm lượng dinh dưỡng bạn nLong
được từ thức ăn càng thấp và bạn sẽ bị nhiều căn bệnh phải dùng đến dược phẩm, tất nhiên là nó sẽ gây ra nhiều vấn đề sức khỏe khác ngày càng trầm trọng hơn.

Lò vi sóng là thứ bạn cần phải ném đi càng nhanh càng tốt


Trong tất cả các hợp chất tự nhiên – các loại có cực – thì oxy trong phân tử nước là nhạy cảm nhất với các phản ứng. Đó là cách lò vi sóng hoạt động – ma sát các phân tử nước này với nhau để sinh nhiệt. Cấu trúc của các phân tử bị xé ra, các phân tử bị biến dạng, gọi là các đồng phân, và vì thế gây thay đổi về chất lượng. Điều này là trái ngược với các cách nấu nướng thông thường, nhiệt được đi từ ngoài vào trong dần dần.

Nấu bằng lò vi sóng bắt đầu từ bên trong các tế bào và phân tử nơi có nước, và năng lượng được chuyển đổi thành nhiệt ma sát.
Đây là bản tóm tắt về cuộc điều tra của Nga, công bố bởi Trung tâm phát triển giáo dục Atlantis tại Portland, Oregon:

  • Thịt được nấu bằng lò vi sóng khi tiêu hóa sẽ sinh ra d-Nitrosodienthanolamines, đó là 1 chất gây ung thư.
  • Sữa và ngũ cốc nấu bằng lò vi sóng thì các amino axit sẽ bị chuyển đổi thành chất gây ung thư.
  • Trái cây được xả đông bằng lò vi sóng thì các Glucoside và Galactoside sẽ bị chuyển đổi thành các hợp chất gây ung thư.
  • Rau quả nấu bằng lò vi sóng thì các Ancaloit sẽ bị chuyển thành chất gây ung thư.
  • Các gốc tự do gây ung thư được hình thành trong rau củ quả, đặc biệt là các loại củ.
Các nhà nghiên cứu người Nga cũng báo cáo lại sự gia tăng của việc phá hủy các cấu trúc dẫn đến việc suy giá trị dinh dưỡng của thức ăn từ 60% - 90%.
  • Làm giảm hỗn hợp Vitamin B, C, E các khoáng chất thiết yếu và các nhân tố kích thích tiêu mỡ trong tất cả thức ăn.
  • Gây hại cho nhiều hợp chất có trong rau quả như là Ancaloit, Glucoside, Galactoside và Nitriloside.
Theo như tiến sĩ Lee, các thay đổi được theo dõi trong máu và tốc độ nhiễm bệnh của những người dùng lò vi sóng. Bao gồm các thay đổi sau:
  • Sự rối loạn bạch cầu dẫn đến khả năng mắc 1 số loại ung thư.
  • Làm gia tăng hệ tế bào ung thư ở trong máu.
  • Tăng khả năng bị ung thư bao tử và ruột.
  • Tăng khả năng mắc các triệu chứng tiêu hóa và dần dần phá hủy hệ thống bài tiết.
Giảm giá trị dinh dưỡng thực phẩm
Sử dụng lò vi sóng sẽ làm giá trị dinh dưỡng của tất cả thực phẩm bị giảm sút nghiêm trọng. Các nghiên cứu chỉ ra rằng:

  • Giảm tính sinh khả dụng (khả năng cơ thể sử dụng chất dinh dưỡng) của Vitamin B, C, E các khoáng chất thiết yếu và chất kích thích tiêu mỡ trong mọi loại thức ăn.
  • Mất 60% - 90% năng lượng quan trọng trong thức ăn.
  • Suy giảm sự trao đổi chất và khả năng tổng hợp của Alkaloid (1 nguyên tố dựa trên Nitơ hữu cơ), glucoside, galactoside và nitriloside.
  • Phá hủy giá trị dinh dưỡng của Nucleoprotein trong các loại thịt.
  • Đẩy nhanh sự phá hủy cấu trúc trong tất cả thực phẩm.
Cách làm nóng thực phẩm 1 cách lành mạnh
Thật ra, có lẽ ngoại trừ cách loại trừ nước, không còn cách nào để làm nóng thức ăn mà vẫn giữ được cấu trúc và giá trị dinh dưỡng như ban đầu. Tuy nhiên, hâm nóng thức ăn 1 cách vừa phải trong 1 cái nồi sắt trên bếp lửa có lẽ là cách tốt nhất. Đây là cách cổ điển mà tổ tiên chúng ta đã làm rất hiệu quả.


newvnnews-12-tac-hai-nguy-hiem-cua-lo-vi-song-khien-ban-tu-bo-su-dung

Cách cổ điển dường như là tối ưu nhất




Hãy vứt lò vi sóng đi và cố gắng tìm cách ăn ít nhất ½ khẩu phẩm là thực phẩm sống, vệ sinh, đó là 1 bước tiến lớn để giữ được giá trị dinh dưỡng của thực phẩm. Mẹ của tôi luôn dạy rằng các loại thực phẩm đóng gói, cần phải được nấu hoặc làm nóng trước khi ăn thì hàm lượng dinh dưỡng sẽ rất thấp. Bà ấy đã đúng, vì vậy hãy ghi nhớ điều này khi bạn đi mua sắm thực phẩm lần tiếp theo.
NewVnNews - dịch: Huỳnh Thanh Long
Theo Cellularinnergy/TatalHealthResonance/PreventDisease





MKRdezign

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.
Javascript DisablePlease Enable Javascript To See All Widget