Gái quê mình luôn xinh như hoa nở
Việc chuyên cần chăm chỉ đến Hăng say
Thông thạo từ ruộng lúa tới đường cày
Giản đơn lắm mà sao hay đáo để
Dẫu cái nghèo có lên non xuống bể
Em vững lòng vượt qua cảnh gian nan
Đêm hội vui làm xao xuyến bao chàng
Điệu ví dặm nghe mênh mang nỗi nhớ
Đã gắn bó trong lòng từ thũa nhỏ
Nay lớn rồi mà em nỏ thầm quên
Từ nết na thục nữ lại ngoan hiền
Chứ mọi miền làm sao mà sánh được
Việc đồng áng,việc nhà và việc nước
Đảm đang nào rồi em cũng vượt qua
Không phấn son nhung gấm mến lụa là
Thế ấy mà vẫn kiêu sa thế đó
"Sợ lắm rồi cái mắt xanh mỏ đỏ
Lấy được rồi chúng nó lại bỏ đi "
Gái quê mình nào có thiếu cái chi
Hãy mau mau cưới đi kẻo mà tiếc
Nói nhỏ thôi sợ mọi miền khác biết
Họ kéo về tha thiết lắm người mê...
Đăng nhận xét