Con ni kêu là dam
Trốn trong hang dưới rọng
Dù mưa dù lạnh cóng
Đi móc thì thôi rồi
Khi mới đi bắt kẻ
Đút tay vô cấy tệ
Hằn cắm phát tê ngài
Có đứa bạn cầp 2
Đi móc trước kêu lại
“Dàm kềng nì tau hại
Mi móc i chù to”
Và chà rứa đút vô
Mờng lử ì mô nựa
Móc đậy sự khung nghị
Nghe nhơm nhớp nơi tay
Cầm rút ra cấy hầy
Vờ làng ơi cùn tắn
Khiếp tận tra tận trằn
Toàn bị lừa chờ mô
Nói chờ kể tuội thơ
Răng hần thương hần nhớ
Dam bắt về kho khế
Hay vắt nác nấu keng
Hay rang mói cho sèng
Ăn vì cơm qua bựa
Cha mẹ chi cụng rứa
Ăn và sống rất vui
Chà răng dừ bà tui
Sống tha phương xa ngái
Ăn ngon tì khung thiếu
Mà cứ khát cứ sèm
Nhít là nhựng về đêm
Nhiều khi khóc cù lẹ
Giữa cuộc người dâu bể
Ngông sèm nhớ tuội thơ
Đời như một cơn mơ
Răng mà toàn mộng mị !!
Thơ #culu
Đăng nhận xét